1. Chiều
HOA TRINH NỮ PHI NHUNG
chiều về chầm chậm rãi trong hiu quoạnh trên cành bao tơ liểu kéo nhau chảy xuống hồ,mây xám bay bay có tác dụng tôi thấy quoanh tôi và tất cả, một trời chít khăn so,sáng ni vô số lá đá quý rơi fan trinh người vợ ấy đang xa lìa cõi đời,có một chiếc xe màu trắng đục nhị con con ngữa trắng sếp thành hàng đôi,mang theo một dòng quoan tài white với các bông hoa bi lụy hoa cũng rủ rượi,theo bước những người khăn áo trắng khóc hồn trinh white thương mãi không thôi,chắc đêm qua giữa gối niệm êm chị em còn say niềm mơ ước hoa mặt gối mềm,giấc mơ ướp một trời xuân nồng, một trời xuân xắc cho tận tàn canh,sáng nay thiếu phụ đã yên ổn im,nàng vẫn lặng yên máu ngừng trôi trong bi quan tim,sáng này người chị em già tê đã nhanh nhẹn quấn tấm khăn lên đầu bầy em,đau thương đã bao năm rồi, tuổi đã xế chiều bà bầu còn đâu nước mắt,thương bè đảng em thơ số đông môi non từ đây chẵng còn gọi chị ơi,một người lãnh đạm trong đêm lâu năm đi mặc mang đến mưa gió ướt vai lạnh mát hồn,trong láng đêm black chàng sao xuyến như say ra thấy mềm phái mạnh vờn tay trường hợp hư không,chắc đây trong số những fan quen đã bao nhiêu năm tháng ấp ôm một mối tình,cách đây ít hôm tín đồ láng giềng nghe tin cánh mày râu toan tính mang đến chuyện họp hôn.nhưng hồn đàn bà tựa bé thuyền nhỏ nhắn đã đắm ngàn thu...ỡ suối vàng.
1. Chiều về chầm chậm trễ trong hiu quạnhTrên cành bao tơ liễu kéo nhau tung xuống hồMây xám cất cánh bay có tác dụng tôi thấyQuanh tôi cùng tất cả một trời chít khăn sô.Sáng ni vô số lá đá quý rơiNgười trinh nữ giới ấy đã bị tiêu diệt rồiCó một mẫu xe màu trắng đụcHai con con ngữa white xếp thành sản phẩm đôi.ĐK:Mang theo một chiếc săng trắngVới những cành hoa trắng lạnh lẽo ngườiTheo bước những người khăn áo trắngKhóc hồn trinh white thương mãi không thôi.Chắc hôm qua lúc xế hoàng hônNàng còn say niềm mơ ước hoa mặt gối mềmGiấc mơ ướp một trời xuân nồngMột trời xuân sắc đến tận tàn canh.Sáng nay đàn bà đã lặng imNàng đang lặng im máu kết thúc trôi trong tâm timSáng nay người bà bầu già kiaĐã nhanh chóng quấn nếp khăn lên đầu bầy đàn em.Đau yêu thương biết bao năm rồiTuổi đã xế chiều mẹ còn đâu nữa nước mắtThương bè cánh em thơTrên đều môi son từ phía trên chẳng được điện thoại tư vấn chị ơi.2. Một người ghẻ lạnh trong đêm dàiĐi mặc đến mưa gió ướt vai lạnh lẽo hồnTrong trơn đêm black chàng xao xuyếnNhư say dạ thấy mềm đấng mày râu vờn tay níu lỗi không.Chắc đây trong những những bạn quenĐã bao nhiêu năm tháng ấp ủ một côn trùng tìnhCách nay không nhiều lâu fan láng giềngNghe đâu đàn ông toan tính mang đến chuyện thích hợp hôn.* nhưng hồn chị em tựa chiến thuyền béĐã đắm nghìn thu làm việc suối vàng.
1. Chiều