" class="title-header">Anh/chị hãy hoá thân vào nhân vật Tấm đề cập lại truyện Tấm Cám cùng với một kết thúc khác phiên bản kể vào sách giáo khoa Ngữ văn 10


Bạn đang xem: Kể lại chuyện tấm cám với kết thúc khác

*

40 điểm

Nguyễn Duy Khánh


Anh/chị hãy hoá thân vào nhân thiết bị Tấm nhắc lại truyện Tấm Cám với một xong xuôi khác bản kể trong sách giáo khoa Ngữ văn 10
*

Tôi là Tấm, thê thiếp của một nước. Hôm đó nhân thời cơ giỗ của cha, tôi về nhà với bao mang lại tròn chữ hiếu, nhưng nào ngờ đâu, cuộc đời tôi bước đầu với nhiều trở nên cố xẩy ra đúng ngày hôm ấy. Tôi về mang lại nhà lúc mặt trời chưa qua ngoài ngọn tre. Dì cùng Cám hết sức niềm nở chào đón tôi một bí quyết khác thường. Dì nhờ vào tôi trèo lên cây cau xé một phòng để thờ cha. Tôi vâng lời dì trèo lên. Tôi nhớ về xa xưa khi tôi chưa biến hóa hoàng hậu, tôi vẫn thường xuyên trèo xé cau có bán. Bao nhiêu kí ức bất chợt trở về. Tôi mồ côi bà mẹ từ bé, được ít lâu thì phụ thân đi bước nữa.Nhưng chẳng bao lâu, thân phụ cũng quăng quật tôi cơ mà đi. Cũng từ kia tôi sống cùng dì ghẻ cùng Cám - cô em gái cùng phụ thân khác chị em với tôi. Từ bỏ lúc thân phụ mất, tôi phải làm tương đối nhiều việc: ra đồng chăn trâu từ sáng sủa sớm, rồi về đơn vị gánh nước, mang lại thái khoai, vớt bèo. đêm hôm còn yêu cầu xay lúa nữa cũng không hết việc … bao gồm lần dì đưa đến tôi cùng Cám mỗi người một mẫu giỏ bảo ra đồng bắt tôm tép, ai bắt được nhiều hơn thì dì thưởng yếm đỏ. Tôi tìm cua bắt ốc vẫn quen nên chỉ một lát là xong, thấy vậy Cám lừa tôi, tranh thủ chút hết tôm tét vào giỏ của nó. Vạc hiện, tôi chỉ biết ngồi khóc, Bụt vẫn hiện lên hỏi tôi sự tình. Tiếp đến Bụt này bảo tôi tìm kiếm lại vào giỏ xem còn sản phẩm gì nữa không. Trong giỏ chỉ còn con cá bống. Tôi đem nhỏ cá bống ấy về nuôi cơ mà không được bao thọ thì bống bị fan ta ăn thịt. Bụt lại hiện tại lên và bao tôi kiếm tìm lại xương bống rồi mang chôn sinh hoạt 4 chân giường. Ít lâu sau thì bên vua mở hội. Dì với Cám không thích cho tôi đi cần đã trộn hẳn một đấu thóc với cùng 1 đấu gạo rồi không nên tôi ngồi nhặt riêng từng loại. Tôi lại khóc và Bụt hiện nay lên góp đỡ, sai bầy chim sẻ xuống nhặt góp tôi. Nhưng lại nghĩ tới việc tôi cũng không có áo quần đi dự lễ hội nước mắt tôi rơi. Bụt hiện nay lên với bảo tôi đào tứ cái lọ làm việc chân nệm lên. Ôi! Biết bao nhiêu thứ. Nào là áo xống đẹp, giày thêu, cả một con ngựa và cỗ yên cương xinh xắn.Tôi vội rứa y phục thắng ngựa chiến đi tham gia hội. Không may giữa đường tôi có tác dụng rơi mất một chiếc giày, thay là tôi gói chiếc giày còn lại cơ vào khăn rồi đi tiếp. Đến tận hiện giờ tôi vẫn không biết vì sao nhà vua lại lượm được chiếc giầy đó của tôi. Cũng nhờ đó mà hiện nay tôi mới tất cả diễm phúc làm vk chàng. Đột nhiên cả thân cau rung đưa đưa tôi trở về với thực tại. Tôi gấp hỏi dì thì dì nói là dì đuổi kiến. Tôi chưa kịp xé cau thì cây đổ. Khoảng thời gian trước lúc tôi không còn biết gì nữa thì tôi vẫn nhận ra chính dì đã thủ đoạn hại tôi. Đôi mắt tôi nhàn rỗi nhắm lại và tôi cảm xúc như tôi được mang tới một trái đất khác. Khi mở đôi mắt ra thì tôi không còn là mình nữa mà là một chú chim kim cương anh nhỏ bé. Tôi bay trở về hoàng cung với mong muốn ở cạnh chồng mình. Hoá ra dì ghẻ cùng Cám hãm sợ để thay thế tôi ở bên cạnh chàng. Tôi bèn đậu trên cành lá hót vang: “Phơi áo ck tao phơi lao phơi sào, chớ phơi bờ rào, rách rưới áo chồng tao.” Sau đó, tôi đi tìm ông chồng mình. Do tiếng hót vui tai, tôi luôn luôn líu lo ở kề bên chàng. Cho đến khi phái mạnh nói: “Vàng ảnh, xoàn anh, bao gồm phải vk anh chui vào tay áo” thì tôi biết rằng chàng vẫn luôn luôn nhớ về mình. Quý ông bèn sai người làm một chiếc lồng bằng vàng đến tôi ở, tiếp nối tôi và cánh mày râu lại quấn quýt bên nhau. Cám thấy vậy, nhân lúc đấng mày râu đi vắng vẻ bèn giết mổ thịt rồi quăng quật lông ra bên ngoài vườn. Lần này thì Bụt hiện tại lên, giờ tôi sẽ biết lần trước Bụt đã hỗ trợ tôi biến thành vàng anh, mang lại tôi thời cơ sống lại. Lần này tín đồ lại góp tôi trở thành hai cây xoan đào tức thì tại lô lông chim đó. Khi rời khỏi vườn ngự, chẳng mấy cây phệ tỏa nhẵn mát, cánh mày râu thấy vậy bèn không nên quân hầu mắc võng mang lại chàng. Mặc dù tôi cấp thiết nói gì được gì dưới hình hài xoan đào nhưng mà được ở kề bên chàng tôi cũng rất hạnh phúc. Cũng chẳng được bao lâu, Cám lại quyết trung tâm ra tay với tôi, trong tối mưa gió ấy, chủ yếu Cám đã cần sử dụng dao chặt tôi ra từng đoạn. Tôi gian khổ nhưng tôi cần thiết kêu cứu. Cám sở hữu tôi đi đóng góp thành form cửi. Bởi vì quá tức giận nên những khi Cám áp dụng khung cửi tôi đang chửi rủa: ”Cót ca cót két, đem tranh ông xã chị,chị khoét đôi mắt ra “. Cám lo ngại ra mặt, chạy vội đi, sau cuối Cám dùng một ngọn lửa để khiến tôi một đợt nữa biết mất. Chắc hẳn rằng nó muốn chắc thêm nên đã mang toàn bộ phần tro bụi còn sót lại của tôi ra khỏi hoàng cung, đưa theo thật xa. Nhưng có lẽ số phận chưa mong chàng cùng tôi cần xa nhau mãi mãi bắt buộc từ chỗ tro bụi của tôi mọc lên một cây thị. Con tín đồ tôi một đợt tiếp nhữa lại phát triển thành hóa. Tôi đổi mới một trái thị tốt nhất trên cây, tỏa hương thơm ngát. Cho tới một ngày, bà hàng nước ngửi thấy mùi thơm, ngửng đầu nhìn lên và nói: “Thị ơi thị, rụng vào bị bà, bà lấy bà ngửi chứ bà không ăn” thì tôi hiểu được tôi đã gặp mặt được người xuất sắc thực sự. Tôi thả mình vào bị của bà trao phó số mệnh tôi vào tay con fan ấy tuy vậy tôi mong muốn lần này là lần ở đầu cuối tôi cần biến hóa. Có lẽ tôi đã lựa chọn đúng lúc quyết định rơi vào bị bà hàng nước ấy. Ngày nào bà lão cũng đi chợ và khi đó tôi mới chui khỏi vỏ thị nhằm phụ bà lão dọn dẹp vệ sinh nhà cửa. Thật hạnh phúc làm sao khi trở về với dáng vẻ con người. Như hầu như ngày, lúc bà lão thoát khỏi nhà thì tôi lại bay mình ra khỏi vỏ thị để giúp bà dọn dẹp và sắp xếp nhà cửa ngõ nhưng lúc này thì bà lão đùng một cái trở về. Bà chạy tức thì tới cùng ôm chầm lấy tôi, xé vụn vỏ thị. Từ kia tôi sống thông thường với bà lão với bà ấy coi tôi giống như như phụ nữ bà. Tuy bao gồm được cuộc sống đời thường bình yên tuy vậy tôi lúc nào cũng nhớ về chàng vị vậy tôi luôn luôn têm trầu cánh phượng nhưng mà nhớ mang lại chàng. Cuối cùng, cứng cáp số phận yêu mến tình, quý ông ghé chân qua sản phẩm nước của bà lão, thấy miếng trầu dáng vẻ quen thuộc mới hỏi chuyện. Gặp lại được tôi sau bao ngày xa cách, đơn vị vua vui tươi không tả xiết. Sau thời điểm hậu tạ bà lão đã âu yếm tôi, quý ông lập tức sai người mang võng mác rước tôi về cung. Qua lời kể của tôi, đại trượng phu đã biết được toàn thể câu chuyện, đấng mày râu nổi trận lôi đình và ra quyết định cả nhì cùng quay lại ngôi nhà địa điểm tôi chôn rau cắt rốn. Lúc ấy mẹ con Cám vốn đang mở cờ trong bụng, vui sướng do sau bao lần buộc phải thấp thỏm: không còn chim vàng anh, xoan đào lại cho khung cửi, sau cuối tôi đã bằng lòng biến mất. Chúng bàn nhau mở cỗ mời cả làng mạc tới dự, lấy cớ là mừng Cám thừa nhận trở thành hoàng hậu. Đột nhiên từ bỏ cổng làng, giờ kèn trống linh đình nổi lên, tiến dần dần về phía nhà mẹ con họ. Toàn bộ mọi người từ già, trẻ, gái, trai, lớn bé bỏng đều đổ xô ra xem. Đang vào cơn no say, hai bà bầu con Cám cần giật thót mình do giọng nói không còn xa lạ vừa cất lên. Ô kìa, ai như cô Tấm tuy thế lại xinh đẹp, lung linh hơn trước đứng lân cận đức vua. Không phải Tấm đã chết rồi ư? Thức thời, chúng ra mức độ quỷ lạy van xin tôi tha chết cho mình. Tuy thế nào thể xoa dịu nổi cơn khó chịu của chàng, nam giới liền sai binh lính bắt chúng đi chém đầu. Giữa thời gian nước sôi lửa bỏng ấy, tôi ra tay ngăn cản và xin cho chị em con Cám một thời cơ được cải tà quy chính. Sau cùng cũng phòng được cái tử vong ập đến giành cho dì ghẻ cùng Cám. Dẫu vậy bù lại, chúng bị bắt giam vào ngục, ngày ngày lao động vất vả. Thời hạn đầu với bạn dạng tính lười nhác thì những công việc ấy trái thực rất khó. Tuy nhiên chẳng còn lựa chọn nào khác nữa, vì chưng đó chính là hình phạt ưa thích đáng . Cũng từ những thời hạn khó khăn ấy, chị em con bên Cám đã hiểu ra những nỗi khó khăn mà tôi yêu cầu chịu hồi trước và từ từ thay vai trung phong đổi tính. Cần mẫn hơn khiến cho chúng hiểu rõ một điều rằng: “Muốn no thì đề xuất chăm lo, Một hạt thóc đá quý chín phân tử mồ hôi” từ việc chỉ biết ăn sung khoác sướng trên sự hầu hạ của tôi, bây giờ hai người mẹ con sẽ tự làm cho để lo liệu cho thân mình. Khám phá sự chuyển đổi tích rất ấy, cánh mày râu đã quan trọng đặc biệt ban mang lại cô Cám một quánh ân là được dạy thêm về nghề dệt vải. Sẵn gồm năng khiếu, Cám học tốt nhất và lập cập thuần thục. Trong tương lai khi vẫn mãn hạn giam giữ, tất cả nghề trong tay và được tôi mang đến vốn, Cám về xã mở tiệm, hai bà mẹ con dựa dẫm vào nhau sống qua ngày. Thuở đầu dân làng cũng dị nghị, thế nhưng cũng tìm tòi sự biệt lập hoàn toàn, không còn lười biếng, kênh kiệu nữa, từ từ cũng chấp nhận. Một thời hạn nữa trôi qua, Cám chạm chán được người tốt, hai fan kết hôn và gồm một gia đình nhỏ tuổi hạnh phúc. Việc làm nạp năng lượng cửa tiệm cũng ngày dần khấm tương đối lên, trong nhà cũng có của nạp năng lượng của để. Bà bầu kế của tôi cũng đã lớn tuổi, giảm tóc đi tu và nương nhờ chỗ cửa phật, ngày ngày phát âm kinh sám hối hận về phần đông tội lỗi gây ra khi trước. Không để bụng phần nhiều chuyện khi xưa, bây giờ tôi mời mái ấm gia đình em vào lại Hoàng cung sau rất nhiều ngày xa cách. Trong lúc này tôi đang sinh cho cánh mày râu một công chúa với một hoàng tử rất rất đáng yêu.

Xem thêm: Tìm Số Trung Bình Cộng Của 100 Số Tự Nhiên Liên Tiếp Đầu Tiên.

Hai mẹ tôi gặp lại tay bắt khía cạnh mừng, có tác dụng lành và thủ thỉ vô cùng thân thiết. Toàn bộ đều sống hạnh phúc mãi mãi về sau.