
Giải thích vị sao phân hữu cơ , phân lạm thường dùng để làm bón lót còn phân đạm , phân kali thường dùng để bón thúc ?

Phân hữu cơ bón lót do thành phần có rất nhiều chất bồi bổ ở dạng khó khăn tiêu. Phân lấn bón lót do thành phần dinh dưỡng ít hoặc ko hòa tan. Phân đạm, kali với phân các thành phần hỗn hợp bón thúc do thành phần bổ dưỡng dễ hòa tan.
Hoặc chúng ta cũng có thể trả lời theo phong cách này:
vày phân lân phân hữu cơ là các loại phân nặng nề tan người ta sử dụng bón lót nhằm cây hút chất bổ dưỡng từ từ, còn phân đạm, kali thì dễ dàng tan bón vào đất cây có thể hút được ngay
Bjan thấy ý nào tuyệt thì lựa chọn nhé

- phân hữu cơ, phân lân thuộc dạng khó khăn tiêu, buộc phải dùng bón lót mang đến cây áp dụng lâu.
Bạn đang xem: Phân hữu cơ phân lân thường dùng để bón lót hay bón thúc vì sao
- Phân đạm, phân kali, dễ bón cùng cây dễ tiếp nhận nên cần sử dụng bón thúc.

- Phân hữu cơ: gồm chất bổ dưỡng thuộc dạng khó khăn tiêu, không áp dụng được ngay.
- Phân lân: không nhiều hoặc không hòa tan
=> Phân hữu cơ, phân lân dùng để làm bón lót
- Phân đạm, phân kali là 2 nhiều loại phân bón dễ hòa tan
=> Phân đạm, phân kali dùng để bón thúc
Phân hữu cơ bón lót bởi vì thành phần có tương đối nhiều chất bồi bổ ở dạng nặng nề tiêu. Phân lấn bón lót vì chưng thành phần bổ dưỡng ít hoặc ko hòa tan. Phân đạm, kali với phân hỗn hợp bón thúc bởi vì thành phần bồi bổ dễ hòa tan.
Hoặc bạn cũng có thể trả lời theo phong cách này:
Vì phân lân phân cơ học là loại phân cực nhọc tan fan ta dùng bón lót để cây hút chất bổ dưỡng từ từ, còn phân đạm, kali thì dễ dàng tan bón vào đất cây có thể hút được ngay
Ban thấy ý nào hay thì lựa chọn nhé

Dòng sòng lời bà mẹ ngọt ngào
Đưa nhỏ đi cùng đất nước
Chòng chành nhịp vòng ca dao”
Lời thơ của Trương nam Hương luôn vang vọng trong tôi về hình hình ảnh người người mẹ dịu dàng, nhân hậu, bao dong và đầy đủ câu hát ru hời bà mẹ hát ru tôi trên cánh nôi tuổi thơ. Thời điểm đó, kí ức tôi bất chợt trở thành một cuốn băng bị tua ngược tái hiện tại lại hình ảnh người mẹ yêu thích của tôi – bạn mà tôi vẫn hằng hàm ân và tôn thờ bấy lâu nay.
Từ khi được sinh ra, tôi đã nhận được một vòng đeo tay âu yếm, một cái sữa và lắng đọng và một tình cảm mênh mông, tràn trề từ người chị em của tôi. Tuy bà bầu không đẹp bằng những người thiếu phụ khác, mặc dù mẹ không tồn tại mái tóc dài đen mượt, không tồn tại làn da trắng hồng hay hai con mắt long lanh, cơ mà trong mắt tôi mẹ vẫn luôn là người đẹp nhất nhất. Đẹp bởi sự đề nghị cù, nhẫn nại; đẹp vày sự thông minh, sáng sủa suốt với hơn cả, mẹ đẹp tuyệt vời nhất ở khuôn khía cạnh đôn hậu và đôi mắt luôn nhìn tôi trìu mến. Trong ánh nhìn ấy, tôi nhấn rõ được tình thương mênh mông không khi nào vơi cạn của mẹ.
Mẹ lo cho chúng tôi từng miếng ăn, giấc ngủ, cái mặc và việc học hành. Cái lo lắng, trằn trọc ấy đã hằn sâu lên đôi mắt của mẹ, trên nước da ngăm ngăm vày nắng mưa của cuộc đời, của thời gian. Những lúc, người mẹ rất nghiêm khắc và lạnh lẽo lùng, đều lúc vì thế tôi cảm thấy bà bầu là người rất đáng để ghét. Nhưng phần lớn lúc bà mẹ ôm tôi vào lòng, bàn tay tí hon gò xương xương của mẹ vuốt dịu lên mái tóc tôi. Những suy xét xấu xí khi ấy chợt rã biến bao giờ tôi chẳng hay, hiển hiện khu vực tôi chỉ với là tình thân thương mà tôi dành cho mẹ.
Xem thêm: Nêu Cảm Nhận Về Bài Thơ Đất Nước Của Nguyễn Khoa Điềm Hay Nhất
Hằng ngày, đôi tay xương xương đầy hồ hết vết chai sần ấy của người mẹ vẫn chuyên chỉ, miệt mài đi làm kiếm tiền nuôi gia đình, về nhà, bàn tay ấy còn giặt giũ, nấu cơm. Đôi bàn tay ấy đã tạo nên sự biết bao điều kì diệu. Các khi tôi bị sốt, bà bầu đã núm chặt tay tôi mà đon đả chăm sóc. Vào tình yêu thương đó, tôi cảm nhận được lòng mẹ thiệt bao la, to lớn và nó đã tạo nên cơn sốt của tôi được ngắn hơn phần nào.
Bây giờ, tôi chỉ mong muốn nói với bà bầu rằng “Con xin lỗi bà bầu rất nhiều!” “Mẹ ơi, bé yêu bà mẹ nhiều lắm chị em biết không? mặc dầu con gồm khôn lớn, có trở thành người tài năng đến đâu đi chăng nữa thi trong mắt mẹ, bé vẫn chỉ nên đứa con bé nhỏ bỏng, thơ ngây của mẹ. Nhỏ rất biết ơn mẹ. Nhỏ tự hào bởi vì suốt cuộc đời này, chị em mãi là nguồn sáng soi đường cho mỗi bước nhỏ đi.